Sáu Tháng Một là một ngày đặc biệt ở miền Bắc Việt Nam. Mùa đông, với khói lạnh sét và mưa lạnh, dường như đã quên hết tất cả những ánh sáng và ấm áp của mùa xuân. Nhưng dù sao, Sáu Tháng Một là một kỳ dị, một ngày để chúng ta nắm lấy những ánh sáng mơ hồ của mùa xuân, ngay cả trong lạnh đá của mùa đông.

Tôi sống ở một ngôi làng nhỏ giao thoại giữa miền Bắc và miền Trung Việt. Mùa đông ở đây có thể là khắc nghiệt nhất, với nhiệt độ thấp thấp thấp xuống dưới mức 0 độ C. Những cơn lạnh sét đột phá vào làng trang như là một cơn bão mùa đông, khiến mọi người khó chịu và lo lắng. Nhưng Sáu Tháng Một là một kỳ dị, một ngày để chúng ta nắm lấy ánh sáng và ấm áp của mùa xuân, ngay cả trong lạnh đá của mùa đông.

Tôi nhớ một lần Sáu Tháng Một năm trước, khi tôi vừa rời khỏi lớp học và vừa chạy về nhà. Trời ấm hơn so với những ngày trước, và có một hơi khói ướt ướt trên không trung. Tôi cười nhẹ khi nhìn thấy cánh cửa nhà mình, như thể có một hứa hẹn tốt lành đang đợi tôi.

Tiểu thuyết: Sáu Tháng Một Trên Miền Bắc  第1张

Bố tôi đã chuẩn bị cho tôi một bữa sáng phong phú: bánh mì xào gà, cơm bắp, rau muống tươi, và một tách trà sữa ấm. Tôi cười rộn ràng khi nhìn vào bữa sáng ấm áp này, cảm thấy như thể tất cả những nỗi khó chịu của mùa đông đã biến mất. Bố tôi cười khởi, "Sáu Tháng Một là ngày tốt để hạnh phúc."

Sau bữa sáng, tôi đi ra ngoài với bố để gặt hạt. Trời đã sáng lên rõ ràng, và không khí hơi ướt ướt. Tôi cười với bố tôi khi gặp những cây cối đầy hoa hồng, hoa trắng, và hoa bạc. "Sáu Tháng Một là mùa hoa," bố tôi nói với tôi. "Mỗi cành hoa đều là một hứa hẹn cho tương lai."

Tôi ghi nhớ những cảnh tượng này: bầu trời sáng láng, hoa cối nở rực rỡ, và bố tôi cười khỏi với tôi. Tất cả những gì tôi nhìn thấy và nghe thấy dường như đều hướng về ánh sáng và ấm áp của mùa xuân.

Tối sau đó, tôi quay trở lại nhà với bố tôi. Chúng tôi ngồi trên ban ghế sau nhà, nhìn ra vùng đồng cỏ xanh tươi. Tôi cười với bố tôi khi nhìn thấy những con chim bồ câu đang cất cánh từ đồng cỏ. "Sáu Tháng Một là mùa sinh sinh," bố tôi nói với tôi. "Mỗi con chim bồ câu đều là một hứa hẹn cho tương lai."

Tôi ngồi yên yếm trên ban ghế, thở vào không khí ấm áp của Sáu Tháng Một. Tôi nghĩ về những hứa hẹn của tương lai: học tập chăm chỉ để có thể ra đi xa xứ; gia đình an lành; và những ngày tươi đẹp khác nữa. Tất cả những gì tôi mong muốn dường như đều có thể thành hiện thực với Sáu Tháng Một là một ngày tốt để hạnh phúc.

Sáu Tháng Một là một kỳ dị ở miền Bắc Việt Nam. Nó không chỉ là một ngày để nắm lấy ánh sáng và ấm áp của mùa xuân, mà còn là một kỳ dị tâm lý cho chúng ta. Nó cho chúng ta niềm tin vào tương lai, niềm tin vào ánh sáng và ấm áp của cuộc sống. Nó là một kỳ dị để chúng ta nắm lấy niềm tin vào tương lai, niềm tin vào hạnh phúc.

Tôi sẽ không quên Sáu Tháng Một năm trước, khi tôi vừa rời khỏi lớp học và vừa chạy về nhà với bầu trời sáng láng và không khí hơi ướt ướt. Tôi sẽ không quên bữa sáng phong phú của bố tôi, cười khỏi của ông ta, và những hứa hẹn tốt lành của tương lai. Sáu Tháng Một là một kỳ dị tâm lý cho tôi, cho chúng ta tất cả những người sống ở miền Bắc Việt Nam. Nó là một kỳ dị để chúng ta nắm lấy niềm tin vào tương lai, niềm tin vào hạnh phúc.