Trong một tháng lạnh đá và trời ấm áp, tôi đứng trên sân bay, chờ chuẩn bị cho chuyến bay về phía Bắc. Một trăm mươi ba mươi mười ba mươi sáu giờ trước khi tôi có thể nắm lấy vé tàu hỏa, tôi đã khóc lòng lòng. Không phải vì khó khăn hay nỗi lo lắng về tương lai, mà là do một câu thử thách bất ngờ và bất khả tưởng.
Tôi là một người Việt sống tại Hà Nội, một trong những thành phố lạnh nhất Việt Nam. Mùa đông ở đây có thể gọi là "băng kẹp", với mưa lạnh liên tục và giá cứ thấp đi thấp. Nhưng hôm đó, tôi không thể chú tâm đến ánh sáng băng hoàn quanh, vì tôi vừa nhận được tin về một giải thưởng lớn – tôi trúng lôto gấp đôi!
Từ khi tôi bắt đầu chơi lôto, đã có vài lần nhỏ bé, nhưng lần này là khác. Tôi không thể tin mắt khi mở ra cặp số 01-02-03-04-05-06. Một cặp số gần như không thể xảy ra, nhưng thật sự xảy ra với tôi. Tôi đã trúng gấp đôi!
Từ bức màn khóc khóc của tôi, người bên cạnh bắt đầu hỏi và tìm hiểu. Tôi chia sẻ với họ câu chuyện của tôi, một câu chuyện kỳ diệu về niềm tin và may mắn.
Từ năm 2015, tôi bắt đầu chơi lôto với một mục đích đơn giản: để có thêm một chút may mắn cho cuộc sống. Tôi là một sinh viên đại học, học bổng là tất cả, và tôi muốn cố gắng hết sức để có thể tốt hơn cho bản thân và gia đình. Chơi lôto cho tôi một ảo ước: có thể là giải pháp dễ dàng để thay đổi cuộc sống.
Tuy nhiên, tôi không bao giờ cho rằng mình sẽ trúng gấp đôi. Mỗi lần mở cửa lôto, tôi cứ thất vọng khi không trúng. Những lần nhỏ bé, tôi chỉ mất vài hàng, nhưng tôi biết rõ rằng không thể phụ thuộc vào may mắn này để sinh sống.
Nhưng hôm đó, cặp số 01-02-03-04-05-06 xuất hiện trên màn hình của tôi. Tôi nhìn vào nó với mắt toả sáng, như thể tôi vừa nhìn thấy một ánh sáng bất ngờ trên bầu trời lạnh quanh. Tôi không thể tin mắt, nhưng tôi biết đó là sự thật. Tôi trúng gấp đôi!
Từ hôm sau, cuộc sống của tôi biến mạo. Tôi không còn lo lắng về học bổng hay chi phí sinh hoạt rút bỏ. Tôi có thể dành thời gian cho hobbies của mình, cho bạn bè và gia đình. Tôi có thể hạnh phúc hơn với những điều mà tôi đã mơ ước từ rất lâu.
Tuy nhiên, tôi không dành may mắn này cho bản thân mình. Tôi quyết định dành phần lớn giải thưởng cho những người thân và bạn bè của mình. Tôi muốn chia sẻ niềm vui với họ, và giúp họ có thêm một chút may mắn trong cuộc sống.
Tôi chia sẻ với bố mẹ tôi, họ khóc lạc cười vì niềm vui. Bố tôi nói: "Cái may mắn này của con gái ta là bất ngờ, nhưng con ta đã dùng nó để làm việc tốt." Mẹ tôi cười rộn ràng và nói: "Cảm ơn may mắn đã đem lại niềm vui cho chúng ta."
Tôi chia sẻ với bạn bè tại trường, họ hân hoan và khích động. Một bạn bè nói: "Cảm ơn may mắn đã đem đến niềm vui cho con người Việt." Tôi cười và nói: "Không phải may mắn mà là niềm tin và ước muốn."
Tôi quyết định dành một phần tiền để tưới tưỡng cho những người khó khăn hơn mình. Tôi biết rằng có rất nhiều người Việt sống ở Bắc Phương đang trải qua những khó khăn lớn hơn tôi. Tôi muốn giúp họ có thêm một chút may mắn trong cuộc sống.
Tôi liên hệ với một tổ chức từng cứu trợ ở Hà Nội, và họ rất vui khi nhận được tiền từ tôi. Họ nói: "Cảm ơn bạn đã chia sẻ niềm vui với chúng tôi." Tôi cười rồi hỏi: "Bạn có thể cho chúng tôi biết những người được giúp đỡ không?" Họ nói: "Chúng tôi sẽ chia sẻ niềm vui với họ."
Từ hôm sau, tôi có thêm nhiều niềm vui hơn trong cuộc sống. Tôi có thể hạnh phúc hơn với những điều mà tôi đã mơ ước từ rất lâu. Tôi biết rằng may mắn là điều kỳ diệu, nhưng niềm tin và ước muốn là những gì làm cho nó có thể xảy ra.
Tôi vẫn chơi lôto, nhưng không còn như trước. Tôi chơi để giúp mình và người khác có thêm một chút may mắn trong cuộc sống. Tôi không bao giờ mong muốn trúng gấp đôi nữa, nhưng tôi mong muốn may mắn tiếp tục tồn tại để giúp đỡ những người khó khăn hơn mình.
Trong tháng lạnh đá và trời ấm áp của Bắc Phương, tôi hạnh phúc hơn bao giờ hết. Tôi biết rằng may mắn đã đem đến niềm vui cho tôi, và tôi sẽ tiếp tục tin tưởng vào niềm tin và ước muốn của mình.